Công Vụ 16:25-26, “Khoảng nửa đêm, Phao-lô và Si-la đang cầu nguyện và ca ngợi Đức Chúa Trời, các tù nhân đều lắng nghe. Bỗng, có cơn động đất lớn đến nỗi nền nhà ngục rung chuyển. Ngay lúc ấy, tất cả các cửa đều mở tung, xiềng xích tù nhân đều tháo rời.”
Dôi khi chúng ta ở trong những mớ hỗn độn kinh khiếp đến nỗi thật khó để tưởng tượng việc chờ đợi thêm một giây để được khuẩy khảo hay ra ngục. Nhưng chúng ta cần cứ chờ đợi nơi Chúa và tin cậy Ngài bằng một đức tin ngọt ngào và giản dị. Rồi-theo một cách mà chúng ta chưa bao giờ có thể nghĩ ra-Chúa hành động thật bất ngờ!
Phao-lô và Si-la biết về sự chờ đợi, và đã chờ đợi tốt lành. Công Vụ 16 kể cho chúng ta câu chuyện họ bị một đám đông tấn công, đánh đạp và quăng vào ngục. Câu 24 nói viên cai ngục giam hai ông vào ngục kín và cùm chân lại. Phao-lô và Si-la đừng như không bận tâm-họ quyết định ca hát và bắt đầu thờ phượng Chúa. Họ bắt đầu chờ đợi nơi Chúa.
Rồi bất chợt, Chúa khiến một cơn động đất xảy ra, nhờ đó cửa tù mở ra và xiềng rớt ra. Ngài giải phóng họ!
Khi dân sự chờ đợi nơi Chúa với sự kiên nhẫn và trông đợi giữa những hoàn cảnh kinh khiếp, thì bất chợt Chúa giải cứu. Vì thế, đừng bỏ cuộc nha. Hãy luôn tin! Cứ đầy hy vọng và sự trông đợi. Quyền năng của Chúa là không giới hạn, vì bạn Ngài sẽ giải cứu.
Cầu nguyện để bắt đầu
Chúa ơi, dù mớ hỗn độn của con có tệ thế nào đi nữa nhưng con chọn để ngợi khen Ngài trong ngục tù của con. Con biết Ngài sẽ giải cứu con, và Ngài có thể hành động “bất chợt” khi đến thời điểm để giải phóng con.