Trong Chúa Cứu Thế, chúng ta nhờ huyết Ngài được cứu chuộc, được tha thứ các tội phạm theo lượng ân sủng phong phú. Êphêsô 1:7
Một trong những trở ngại lớn nhất khiến chúng ta không thể vui hưởng cuộc sống mà Chúa đã ban tặng một cách nhưng không cho chúng ta đó là ý thức tội lỗi của chính chúng ta. Tội lỗi là một vấn đề đối với mọi người, nhưng nó không nhất thiết phải là một vấn đề phức tạp mà chúng ta có xu hướng tạo ra nó.
Việc chúng ta đấu tranh với tội lỗi của mình là một cách nói hơi quá. Khi mắc lỗi, bộc lộ sự yếu kém, hay thất bại dưới bất cứ hình thức nào, chúng ta thường nghi ngờ Chúa có yêu thương mình không, tự hỏi liệu Ngài có giận mình không, cố gắng làm đủ mọi việc lành để chuộc lỗi lầm và buông xuôi niềm tin, như một sự hy sinh cho lỗi lầm của chúng tôi.
Thiên Chúa muốn ban cho chúng ta ơn tha thứ. Khi chúng ta xưng tội mình với Ngài, Ngài tha tội cho chúng ta, cất chúng xa Ngài như phương Đông cách phương Tây, và không còn nhớ đến chúng nữa (Thi Thiên 103:12). Nhưng để được lợi ích từ sự tha thứ đó, điều thiết yếu là chúng ta nhận được bằng đức tin.
Khi tôi là một tân tín hữu, mỗi đêm tôi đều cầu xin Đức Chúa Trời tha thứ cho những tội lỗi trong quá khứ của mình. Một buổi tối khi tôi quỳ bên giường, Chúa phán với lòng tôi: “Ta đã tha thứ cho con ngay từ lần đầu tiên con xin, nhưng con đã không nhận được món quà của Ta vì con đã không tha thứ cho chính mình.”