Rễ Đắng

Rễ Đắng

Khá coi chừng [chăm sóc nhau] kẻo có kẻ trật phần ân điển của Đức Chúa Trời (ân huệ vô hạn và phước hạnh thiêng liêng của Chúa), kẻo rễ đắng (hận thù, cay đắng, hoặc oán hận) châm ra, có thể ngăn trở và làm ô uế . . . HÊ-BƠ-RƠ 12:15

Khi chúng ta cho phép sự không tha thứ có mặt trong cuộc đời mình, thì chúng ta sẽ tràn đầy oán hận và cay đắng. Vị đắng là một vị hăng hay sắc sảo.

Chúng ta nhớ rằng khi dân Y-sơ-ra-ên sắp được dẫn ra khỏi Ai Cập, Chúa đã bảo họ chuẩn bị một bữa ăn Lễ Vượt Qua có rau đắng. Tại sao vậy? Vì Chúa muốn họ ăn những loại rau đắng đó như một lời nhắc về sự cay đắng mà họ đã trải qua trong cảnh nô lệ. Cay đắng luôn đi đôi với tù túng.

Sự cay đắng bắt đầu như thế nào? Nó phát triển từ một cái rễ, mà bản dịch King James gọi là rễ đắng. Rễ đắng từ hạt giống không tha thứ luôn luôn sinh ra trái đắng.

Sự cay đắng là kết quả của những hành vi xúc phạm mà người khác đã gây ra cho chúng ta và chúng ta không chịu bỏ qua, những điều chúng ta cứ nhắc đi nhắc lại cho đến khi chúng vượt khỏi tầm kiểm soát. Chúng ta để chúng phát triển và mưng mủ càng lâu thì chúng càng bám rễ sâu hơn. Hãy học cách nhanh chóng ăn năn vì ăn năn càng sớm thì càng dễ dàng!


Rễ đắng sẽ lây nhiễm toàn bộ con người chúng ta—thái độ và hành vi, quan điểm và các mối quan hệ, đặc biệt là mối quan hệ của chúng ta với Chúa.

Facebook icon Twitter icon Instagram icon Pinterest icon Google+ icon YouTube icon LinkedIn icon Contact icon